|
Đường vào khu vực núi Nưa-Cổ Định
Ảnh: ST |
HOÀNG TUẤN PHỔ
Trong số bạn học ở Lượng
Định, người tôi thân nhất là anh Đỗ Đăng Hiển. Gọi là anh, vì anh hơn tôi vài
tuổi. Hiển là con trai thứ hai ông Bản Hớn, nhà giàu nhất làng, nhưng chỉ có
mươi mẫu ruộng, vì dân Lượng Định sống chính bằng nghề đan. Khi nhà anh lên
thành phần phú nông, phải đưa bớt ruộng, còn lại 5 sào, gia đình cũng không ảnh
hưởng mấy, bởi biết nghề thủ công. Anh trai Hiển là Đỗ Đăng Vinh, học hết đệ
tam rồi thôi, ở nhà với vợ con. Hai cha con cùng làm nghề đan. Nhà không đánh
được nứa, phải mua lại của người làng, chịu ăn ít, lấy công làm lãi. Làm được
hàng, mẹ chồng, con dâu gánh lên bán chợ Sim, chợ Mốc (nay thuộc huyện Triệu
Sơn). Cho nên kinh tế gia đình không đến nỗi khó khăn, Hiển vẫn được tiếp tục
học lên.