Đồ họa trên trang Bestie.vn và bài viết cho rằng cụ Vương Hồng Sển giải thích câu "Dở như hạch" như trong bài viết |
Thành
ngữ “Dở như hạch” không được bất cứ
cuốn từ điển nào chúng tôi có trong tay thu thập thành một mục riêng. Tuy nhiên, trong thực tế đời sống, thì nó lại được dùng
khá nhiều, và cũng là chủ đề bàn luận khá sôi nổi.
1-Giải
thích của cụ Vương Hồng Sển?
Nhìn chung, các diễn đàn đều trích dẫn cách giải thích (được cho là) của cụ Vương Hồng Sển trong sách “Ăn cơm mới nói chuyện cũ: Hậu Giang - Ba Thắc” (Vương Hồng Sển - NXB Trẻ - 2012). Ví dụ bài “Câu “Dở như hạch” ra đời như thế nào?” trên các trang Sài Gòn Xưa (saigonxua.net), Tạp chí Đáng Nhớ (dangnho.com) hay Dở như hạch trên Blog Phạm Ngọc Hiệp1. Xin trích:
“Hồi nhỏ
hay nghe câu “Dở như hạch” mà không hiểu …. “Hạch” là gì?
Chà và “Hạch” là nhóm người Chà chuyên
thức đêm giữ cửa và canh gác mấy hãng buôn, họ từ Á Rập đến và thường theo đạo
Hồi nên dân Saigon còn gọi là người Hồi.
Cụ Vương Hồng Sển giải thích : bởi thấy danh tánh của họ đều có chữ Hadj đứng đầu nên Dân Saigon bèn đặt luôn cho họ một cái tên rất kêu là “hạch gác cửa”. Nhóm Chà hạch này ngoài chuyên môn làm nghề gác dan (gardien), thì chẳng biết làm ăn gì khác, cho nên cái câu “dở như hạch” là từ nhóm người Chà hạch này mà ra.”.
Dẫn lời cụ Vương Hồng Sển trong một kênh Youtube
Theo
tìm hiểu của chúng tôi, trong sách “Ăn
cơm mới nói chuyện cũ: Hậu Giang - Ba Thắc”, cụ Vương Hồng Sển không giải
thích câu “Dở như hạch”, mà chỉ đề cập
đến hai chữ “chà hạch”, như sau:
“… Chà hạch là bọn người chuyên môn thức đêm giữ cửa và canh gác hãng
buôn. Nguyên lai họ đến từ xứ Ả rập nhưng vì ông bà ta không rành địa dư, vẫn
thấy danh tánh của họ đều viết chữ Hadji đứng đầu, bèn đặt luôn một cái tên rất
kêu nhưng gột rửa không ra, và đó là “hạch gác cửa”,v.v…”.
Điều
quan trọng chúng tôi muốn nói, là dù cụ Vương Hồng Sển hay
ai, thì cách giải thích “câu “dở như hạch” là từ nhóm người Chà hạch này mà ra”, đều gượng
ép. Bởi, nếu chuyên/giỏi về "nghề gác cửa”, hay gì đó, ngoài ra không
biết làm nghề khác, thì cũng là chuyện bình thường. Đâu có gì là dở, mà lại dở đến mức điển hình về dở? Các cụ xưa dạy “Nhất nghệ tinh, nhất
thân vinh”. Bởi vậy, nếu đánh giá, phải nhìn vào tay nghề của người ta, chứ
không thể lấy lĩnh vực người ta không quen để bàn luận hay/dở.
2-“Dở
như hạch” trong Việt Nam tự điển
Như
đã viết ở trên, thành ngữ “Dở như hạch”
không được bất cứ cuốn từ điển nào chúng tôi có trong tay thu thập thành một mục riêng. Tuy nhiên, Việt
Nam tự điển (Lê Văn Đức), mục HẠCH có giảng hai nghĩa: 1. (danh từ) là
“Người da đen ở Việt-nam, thường làm nghề
gác cửa”, và lấy ví dụ “Oai như hạch”;
2. (tính từ) được giải nghĩa là “tệ,
xấu-xí, dở”, và lấy ví dụ “Dở như hạch; Hạch quá!”.
Cách
trình bày của Lê Văn Đức trong mục từ HẠCH trên đây, chỉ giúp chúng ta biết chắc
chắn rằng, với nghĩa 1 (danh từ), thì thành ngữ “Oai như hạch” là gắn với người Hạch “làm nghề gác cửa”. Tuy nhiên, với nghĩa 2 (tính từ), ta không thể
biết vì sao “hạch” lại mang nghĩa “Tệ, xấu-xí,
dở”, và thành ngữ “Dở như hạch”,
hay ngữ liệu “hạch quá!” có liên quan
gì đến người “Hạch” hay không.
Vậy,
“hạch” trong “Dở như hạch” có nghĩa là gì?
Thông
thường, với những câu thành ngữ, tục ngữ chứa đựng những “từ khóa” bí ẩn, cách “giải
mã” thường cho kết quả chính xác, đó là chúng ta tìm lấy một vài dị bản mà
trong đó “từ khóa” ấy đã được xác định nghĩa một cách rõ ràng.
3-Từ “Dở như hạch” đến “Đồ đĩ hạch”
Trước
đây, gia súc, gia cầm được nuôi cả năm trời mới giết thịt. Bởi vậy, đối với những
con không giữ lại làm giống, nông dân thường thiến đi với mục đích chuyên thịt.
Con vật sau khi thiến sẽ trở nên hiền lành hơn, không động dục, không chạy nhảy,
phá phách, nên không hao tổn năng lượng, và sẽ nhanh lớn, chóng béo. Đặc biệt,
với chó đực, gà trống, nếu không thiến đi, để chúng chạy rông thì rất dễ mất.
Khi
thiến chó, gà, lợn,…những con sau khi thiến, tuy không còn khả năng truyền giống,
nhưng vẫn động dục và đòi giao phối, thì tiếng Thanh Hóa gọi là bị “hạch”, hoặc
“thiến hạch”, tức thiến sót, thiến
không trọn. Chữ “hạch” 核 gốc
Hán có
nghĩa là “hạt”, ở đây chỉ cái mẩu tinh
hoàn, hoặc cái hoa (buồng trứng của lợn cái) còn sót lại,
chưa lấy hết khi thiến, khiến con vật vẫn động dục2. Ví dụ, “Đợt này
thiến năm con gà trống, thì mất hai con bị hạch”; “Ông A thiến gà hay bị hạch lắm, thôi gọi ông B đi!”; “Con chó này thiến hạch nên vẫn chạy rông khắp
xóm, rồi cũng có hôm nó bắt mất!”.
Chó
đực “thiến hạch” vẫn chạy rông khắp
xóm; gà trống bị “hạch” vẫn đi tìm mái; và với lợn “thiến hạch” thì vẫn động dục khi đến chu kì. Chúng ở trong tình trạng
chẳng khác nào “lại cái”, “lại đực”.
Với
chủ nuôi, các con vật bị “thiến hạch” đặt họ trong tình huống rất “dở”, đó là
khả năng truyền giống của con vật không còn, trong khi mục đích kinh tế (nhanh béo),
dễ quản lí (không hung dữ, phá phách), của vật nuôi cũng không đạt được. Bởi thế,
giết thịt thì gầy, mà để nuôi thì tốn, không hiệu quả.
Với
chính bản thân con vật bị “thiến hạch”, thì lại càng “dở”, “tệ”, càng “không ra
gì”, “chẳng đâu vào đâu”. Vì tuy nó vẫn “ham muốn”, vẫn động dục, chạy nhảy, vẫn
có “tính hăng” và có nhu cầu giao phối, đạp mái, nhưng lại ở trong tình trạng “khóc
dở mếu dở”, vì “bất lực”. Con vật “thiến hạch” chỉ chạy lăng xăng, loay hoay, ngửi
ngửi hít hít, đôi lúc lại cẫng lên chứ “chẳng làm ăn gì được”!
4-Từ
“hạch” trong “thiến hạch”, đến “tệ, xấu xí, dở”
Chữ
“hạch” trong “Dở như hạch” có nguồn gốc như vậy, nên chúng ta thường thấy trong
cách nói thông tục, nó vừa là lời than vãn, vừa như lời chửi thề. Ví dụ: “Đời
như hạch!” (đời quá chán); “Làm ăn như hạch!” (làm ăn chả đâu vào đâu; làm ăn
quá tệ, quá dở); hay “như hạch!” (chẳng ra làm sao cả). Trong đó, cách nói “Như
hạch!”, có nghĩa tương tự ngữ liệu “Hạch quá!” mà từ điển của Lê Văn Đức đã dẫn.
Đó là hạch
với nghĩa “tệ”, “dở”. Còn cái nghĩa “xấu-xí” của “hạch” mà Việt Nam tự điển
của Lê Văn Đức giảng, xuất hiện khá nhiều trong tiếng nói thông tục của người
Thanh Hóa. Ví dụ, tiếng chửi mấy cô gái (thường là trẻ tuổi) thiếu đứng đắn, hoặc
tỏ ra “vô duyên”: “Mấy con hạch!”, “Mấy con đẩy (đĩ) hạch!”; “Đồ đẩy (đĩ) hạch!”. Đây là kiểu chửi thậm tệ, ngoa ngoắt của dân gian, ám chỉ
kẻ bị chửi mắng chẳng khác nào chuyện vì có “tính đĩ” nên bị người ta “thiến” đi
rồi, mà vẫn còn “xí xớn”, “nhắt nhảy”3,
tựa như bị “thiến hạch” vậy!
Như
vậy, “hạch” trong câu “Dở như hạch”, nghĩa gốc chỉ súc vật bị thiến sót, về sau
được hiểu là dở, tệ, xấu xí. Từ “hạch”
với nghĩa này hãy còn tồn tại, rơi rớt ở một vài địa phương Thanh Hóa, trong đó
có vùng Quảng Xương. Trong khi với con cháu của lớp người vào Nam mở cõi, và một
số nơi khác, “hạch” vẫn tồn tại trong lời ăn tiếng nói hàng ngày, nhưng nghĩa của
nó thì lại bị tuyệt tích, khiến người ta nhận lầm nó có gốc gác từ “hạch” trong
“chà hạch”, một từ chỉ “người da đen ở Việt-nam thường làm nghề gác cửa”!
Hoàng Tuấn Công/26/10/2023
Chú
thích:
1.Bài
trên Blog của bác Phạm Ngọc Hiệp tổng hợp khá đầy đủ. Sau đây xin trích đoạn: “…“dở như hạch” có nghĩa là rất dở, dở tệ, dở
quá xá, hay như dân miền Nam nói là dở òm, dở ẹc (ẹt), dở khẹc... […] Thời còn
nhỏ đám nhóc tì chơi đùa hay chê bai nhau như thế “nó chơi dở như hạch”, mà
không phải chỉ đám nhóc, tôi cũng nghe người lớn nói thế. Vào sân Cộng Hòa (sân
Thống Nhất bây giờ) coi đội Tổng Tham Mưu đá với đội Quan Thuế, nghe người lớn
bình luận “thằng đó hồi này đá dở như hạch, trái đó ngon ăn dzậy mà đá không
dzô” […] nhưng “hạch” là gì mà dở thế thì phải công nhận từ hồi nhỏ đến giờ tôi
không hiểu. Cũng có thắc mắc đi hỏi người lớn chẳng có ai giải đáp, mà trong
sách vở kể cả tự điển chỉ thấy giải thích “hạch” có mấy nghĩa. Đại khái hạch là
“bắt bẻ, vặn vẹo đòi thế nọ thế kia” […]hoặc là “cục nổi ở cổ, bẹn, nách” như nổi
hạch. Cũng có nghĩa là khảo sát, như sát hạch trong kỳ thi. Gần đây tôi mới biết
thêm một nghĩa nữa trong Đại Nam Quấc Âm
Tự Vị của Huình Tịnh Paulus Của. Heo hạch, giải nghĩa là: Thứ heo đực, dái
lớn mà nhỏ con, có thiến đi nó mới lớn. Tất cả giải thích về chữ “hạch” ở trên,
kể cả “heo hạch” trong Đại Nam Quấc Âm Tự Vị, tôi thấy có vẻ như chẳng liên
quan gì đến chữ “hạch” có nghĩa là... “dở như hạch”.
Thời may mấy ngày trước đọc trong sách của
Vương Hồng Sển(*), cụ có giải thích về câu “dở như hạch”. Thời xưa cách nay bảy
tám chục năm trong miền Nam có từ “Chà và” phiên âm từ chữ “Java”, gọi tắt là
“Chà” để chỉ chung bọn người da ngăm đen từ vùng Hạ Châu (còn gọi là Nam Đảo,
vùng Indonésia, Malaysia...). […] Chà hạch, đây là bọn người chuyên môn thức
đêm giữ cửa và canh gác hãng buôn […] chữ “hạch” là phiên âm của “Hadj” […]. Bọn
Chà hạch này ngoài chuyện chuyên môn làm nghề gác cửa, […], họ dở ẹc chẳng biết
làm ăn chuyện gì khác, cho nên cái câu “dở như hạch” là từ bọn người Chà hạch
này mà ra.”.
Nguyên chú: (*) Quyển Hậu Giang - Ba Thắc, Vương Hồng Sển, NXB Trẻ - 2012.
2. Cần
phân biệt: cùng là chữ hạch 核,
nhưng “hạch” trong “lợn hạch” = lợn đực, lại có nghĩa là hòn cà, hòn dái; còn “hạch” trong “thiến hạch”, chỉ cái mẩu,
cái hạt của hòn cà, hay buồng trứng còn sót lại, khiến con vật bị thiến
không hoàn toàn mất hết bản năng giao phối.
3.
“Nhắt nhảy” trong tiếng Thanh Hóa có nghĩa là theo đuổi, tán tỉnh, xí xớn.
Huế quê tui xưa có nói tới thịt heo là "hôi hạch" ăn rất dở vì "heo nọc" bị thiến sót hoặc thiến nhưng chưa đủ thời gian để con heo đào thải "cái tính nọc" của nó
Trả lờiXóa... từ thịt dở như thịt heo hạch dẫn tới thành ngữ "dở như hạch" thì cũng không phải là xa lạ
Trả lờiXóa