5 thg 11, 2020

CHẠY TRỜI KHÔNG KHỎI NẮNG (Kỳ 29)

 

HOÀNG TUẤN PHỔ


Lại nghe tin Thanh Hoá  sắp sửa cải cách ruộng đất!

Nhà mình đã trải qua cuộc đấu tranh chính trị kinh thiên động địa, nay đến Cải cách ruộng đất, nghe nói còn lở đất long trời hơn. Cha mẹ, ông bà cùng các cụ liệu có trụ nổi? 

Không có thống kê chính xác về cuộc đấu tranh chính trị, nhưng chú tôi bị tù ở Nghệ An, nghe bạn tù Thanh – Nghệ - Tĩnh kể chuyện thì hàng vạn người bị đấu tố, hàng nghìn người bị bắt giam, hàng trăm người bị đưa ra toà xử án. Còn các gia đình liên quan nhiều không biết bao nhiêu mà kể!

Hôm xử án, Toà án tỉnh dựng một cái chòi cao, trên đó nhốt hai tên nguy hiểm nhất cầm đầu đảng phản động “Liên tông diệt cộng” là Hoà thượng Tuệ Chiếu, Sư ông Tuệ Quang. Khi thẩm án, Toà hỏi thủ phạm Tuệ Chiếu, tòng phạm Tuệ Quang. Án Tuệ Chiếu xử “tử hình”, án Tuệ Quang “hai mười năm tù” hay “chung thân”gì đó. Bạn tù có người kể lại: “Vụ án này Phật giáo bị mất một cái đầu, thế mà Công giáo thì không, sao gọi là “liên tôn”? Hỏi Phật giáo “liên” với ai? Chủ trương “Độc lập tự do” mà tôi không tán thành “đảng trị” lại bị bắt tội tử hình thì còn “độc lập tự do” hay không?”. Những điều này là nghe sau đó truyền lại, chứ lúc ấy nhân dân đông ngàn ngạt, đèn đuốc như sao sa, có ai hiểu sự thể thế nào.

Chú tôi lúc tỉnh lúc mê. Lời nói lúc mê lúc sảng cố nhiên không ai để ý. Khi tỉnh táo, chú tôi hay kể chuyện vui. Ví dụ: sư ông Tuệ Quang người Hoằng Hoá tu ở chùa Hội Đồng, thị xã Thanh Hoá chỉ là thầy chùa dốt đặc cán mai, Quốc ngữ đang học bình dân, chữ Hán không biết được chữ nhất là một. Hồi chú tôi học trường Nord’An-nam, ông mới là chú tiểu! Thế mà mới ngoài 30 tuổi đã vọt lên làm sư ông.

Lại chuyện “đấu cung”, do mỗi người khai một phách, phạm nhân phải họp nhau lại, ai khai tương đối hợp lý, đứng lên báo cáo để anh em cùng dựa theo đó mai  khai sao cho nội dung thống nhất!

Bố tôi nói:

-Thì cánh tao cũng phải “đấu cung” cả! Thằng mô ương bướng thì vừa cùm tréo cổ chân đằng trước, vừa khoá trái cổ tay đằng sau, chỉ cần một ngày, một đêm thì hỏi mi có giết người không cũng phải nhận rằng có!

Chú tôi gật đầu lia lịa:

-Có lẽ chỉ có “gan cộng sản mới” mới chống lại được thứ cực hình ấy!

Nhân tiện tôi hỏi:

-Còn chuyện súng đạn thế nào?.

Bố tôi và chú tôi đồng thanh: 

-Thì cũng đều như rứa cả. Thằng mô cũng khai có, kỳ thực không tìm thấy cái cóc khô chi cả! Mà có ai đã biết thằng súng đạn mày ngang mũi dọc ra răng.

            Để chú tôi được nghỉ ngơi cho khoẻ, bố tôi tạm kết thúc câu chuyện bi thương kèm theo tiếng thở dài đau lòng: “Thì, tất cả đều zéro!”.

            Chiều 30 Tết, nhà người ta pháo nổ đì đòm, râm ran cả xóm cả làng. Tết Hoà bình, pháo Trung Quốc đưa sang bán nhiều lắm. Nhà mình một tiếng cười thay tiếng pháo cũng không có. Thím tôi mua được một phong hương, chia cho nhà tôi một nửa. Chú tôi ốm nặng, vui gì mà tết nhất, nhân đó, thím tôi hoãn lại tất, thóc lúa để dành tháng hai, tháng ba. Nhà có thuộc diện cứu tế đâu mà trông chờ nhà nước! Có hương là tốt rồi. Mẹ tôi luộc quả trứng gà, xới bát cơm đầy, tượng trưng cho cỗ xôi con gà. Mẹ tôi bảo bố tôi khấn ông bà ông vải. Bố tôi tắc lưỡi: “Tâm động quỷ thần tri. Không cần cúng vái tổ tiên ông bà cũng biết!”

            Mẹ tôi cau mặt lườm bố tôi. Bà đến đứng bên cạnh bàn thờ, khấn nôm “xin ông bà ông vải phù hộ cho con cháu năm mới mọi sự đều mới…”

            Tôi nghĩ mãi không ra con đường làm ăn năm mới. Dễ chết đói lắm! Tôi chợt nhớ một lối thoát mong manh là con đường tìm về quê xưa. Ngày xưa cụ Tổ tôi đói khát, tha phương cầu thực tìm vào Thanh Hoá, đến tôi là đời thứ 6, lại bị cơ cực phải nghĩ lối thoát ra Bắc may ra…

Nhưng gia phả đã bị đốt cháy năm Đấu tranh chính trị. Tôi hỏi: “Thày có nhớ quê cũ nhà ta ở làng, huyện, tỉnh nào không?”

            Bố tôi nghĩ ngợi một lúc: “Đúng là thôn Nhân Lý, huyện Đồng Yên, phủ Mỹ Hào, tỉnh Bắc Ninh…”.

            Tôi hỏi lại: “Thày có chắc không?”.

            Bố tôi dứt khoát: “Chắc chứ! Chắc như đanh đóng cột!”

            Đêm ba mười Tết cả nhà bàn bạc, thống nhất sang năm mới tôi tìm đường về quê xưa, mong có lối thoát cho gia đình.

(còn tiếp)

                                              HTP/2019

 

           

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét