HOÀNG TUẤN PHỔ
Đang trong thời kì bị giam lỏng, nên tôi tiếp tục khám phá
mảnh vườn nhà. Vườn nhà tôi có hai cây quí: Cây mít nhão mọc cạnh bờ rào ngõ
cách cây núc nác cao chừng mươi lăm bước, và cây mít mật đứng bên bờ ao ngay
đêm lao xao gió lá. Kỉ niệm thú vị nhất đối với tôi là mùa đánh bẫy chim vành
khuyên. Nó là giống chim di trú, mùa đông bay về từng đàn dạo cánh khắp vườn
tược, tìm hoa hút mật, tìm quả chín ăn chơi. Khi bay lướt qua ngọn cây hoặc
nhảy nhót chuyền cành, vành khuyên đều kêu “tí ti...tí tiii” rời rạc từng tiếng
hoặc liên tục. Lúc rời ngọn cây đồng loạt bay vù lên, chúng đồng thanh kêu “tí
ti”, tạo thành bản hoà tấu trẻ thơ của loài chim bé bỏng nghe rất vui. Với
những thanh âm “tí ti” bé nhỏ, rất khó phân biệt chim khuyên kêu hay hót. Chúng
không dạn người, cũng chẳng sợ người. Dường như với người, chúng ít bận tâm.
Tuy nhiên, chúng luôn tỉnh táo, cảnh giác tất cả, từ tiếng động lạ, đến bóng
dáng đáng ngờ.